Chỉ trong 4 năm từ khi phát hiện các mỏ dầu đến khi chính thức khai thác các thùng dầu đầu tiên, Guyana được coi là “thế lực mới nổi” trên thị trường dầu mỏ. Quốc từng là thuộc địa của Anh hiện đã là nhà sản xuất dầu lớn ở Nam Mỹ và là nhà xuất khẩu dầu toàn cầu.
Đây chính là quốc gia có tốc độ phát triển nhanh nhất thế giới với tổng sản phẩm quốc nội (GDP) năm 2022 tăng đến 62%. Các nhà phân tích kỳ vọng Guyana sẽ bơm 1,2 triệu thùng dầu thô mỗi ngày vào năm 2027, con số lớn hơn nhiều thành viên hiện tại của OPEC.
Cam kết của Exxon trong viêc phát triển lô Stabroek rộng 6,6 triệu mẫu Anh khiến sản lượng dầu có thể còn tăng cao hơn nữa. Điều này có thể làm thay đổi cán cân thị trường năng lượng toàn cầu, thách thức khả năng định giá dầu của OPEC+.
Dữ liệu từ Bộ Tài nguyên Thiên nhiên Guyana cho thấy quốc gia có dân số chưa đến 1 triệu dân này đang sản xuất 351.600 thùng dầu mỗi ngày vào tháng 7/2023. Dầu thô tại Guyana còn được đánh giá là một trong những loại dầu ngọt nhẹ chất lượng cao nhất trong khi giá hoà vốn chỉ ở mức 23-35 USD/thùng. Giá hoà vốn thấp khiến hoạt động khai thác ngoài khơi ở Guyana có lợi nhuận rất cao, đặc biệt khi dầu Brent đang được bán với giá khoảng 90 USD/thùng.
Nếu sản lượng có thể đạt 1,2 triệu thùng/ngày (điều rất dễ xảy ra, thậm chí vượt con số này), Guyana có thể trở thành nhà sản xuất dầu lớn thứ 16 thế giới. Tuy nhiên, vì những lý do kể trên, sản lượng dầu của Guyana chắc chắn không dừng ở mức 1,2-1,3 triệu thùng/ngày. Ngoài ra, trữ lượng được phát hiện lên đến 11 tỷ thùng tại quốc gia này có thể sẽ tiếp tục tăng lên khi hoạt động khoan thăm dò vẫn được tiến hành ở ngoài khơi nhiều khu vực khác.
Sản lượng ngày càng tăng của Guyana và các mỏ dầu mới được phát hiện sẽ thúc đẩy nguồn cung toàn cầu vào thời điểm quan trọng, làm giảm sức ảnh hưởng của OPEC+.
Để duy trì sức ảnh hưởng, OPEC+ đang cố gắng lôi kéo Guyana gia nhập tổ chức này. Họ đã mời đại diện của Guyana tham gia các cuộc họp ở châu Âu. Tuy nhiên, quốc gia Nam Mỹ tỏ ra thận trọng với sự lôi kéo này bởi một khi gia nhập, họ phải tuân thủ hạn ngạch của OPEC+. Đây cũng là lý do khiến quốc gia láng giềng của họ là Ecuador rời khỏi OPEC vào năm 2020.
Sự bùng nổ của Guyana, cùng với kế hoạch trở thành nhà sản xuất dầu lớn thứ 4 thế giới của Brazil, Nam Mỹ sẽ tái xuất như là một khu vực sản xuất dầu mỏ lớn với khả năng thách thức vai trò của OPEC+.
Đây được xem là tin không thể vui hơn đối với Mỹ, quốc gia tiêu thụ dầu hàng đầu thế giới. Kể từ khi Mỹ tăng cường các lệnh trừng phạt với Venezuela năm 2019, Mỹ đang muốn tìm kiếm các nguồn cung thay thế, đồng thời giảm bớt tầm ảnh hưởng của Ả Rập Xê Út, quốc gia được cho là lãnh đạo của khối OPEC.