Vợ chồng tôi cưới nhau gần 2 năm và đã có một bé trai đầu lòng gần 1 tuổi. Kinh tế 2 vợ chồng cũng khá, không phải bận tâm nhiều về cơm áo gạo tiền, tưởng rằng cuộc sống vì thế cũng sẽ thoải mái hơn. Thế nhưng mâu thuẫn gia đình bắt nguồn từ những điều rất nhỏ nhặt.
Chồng lúc nào cũng bày bừa để tôi phải dọn dẹp một mình. (Ảnh minh họa, nguồn: KT)
Nhà có con nhỏ, đồ chơi của con đã bày bừa đầy nhà, nhưng ngoài việc dọn cho con, tôi còn suốt ngày phải chạy theo dọn những quần áo, đồ ăn mà chồng bày ra. Công việc bên ngoài đã mệt mỏi, nhiều khi về nhà dọn dẹp xong mọi thứ tôi cảm thấy kiệt sức.
Quần áo chồng tôi đi làm về thay ra có khi vứt bày ngay dưới sàn, tất chân trong nhà tắm 1 chiếc, đầu giường 1 chiếc, quần áo sạch bẩn vứt lẫn lộn. Mỗi khi anh xem bóng đá xong, đồ ăn nhậu cũng vứt ngay tại chỗ. Có lần tôi cho con về ngoại chơi mấy ngày, đến khi về nhà thì sốc nặng khi bước vào, cả nhà như 1 bãi chiến trường nào là quần áo, bát đũa, đồ ăn dở bốc mùi khó chịu.
Tôi nhiều lần nói với chồng nhưng anh không những không thay đổi, lại coi đây là chuyện bình thường, nói tôi không nên khó tính như vậy. Vợ chồng tôi cũng vì những chuyện lặt vặt như vậy mà suốt ngày cãi vã. Mẹ chồng sang chơi thấy vậy lại nói chuyện dọn dẹp nhà cửa vốn là chuyện của phụ nữ, sao lại bắt con mẹ làm. Tôi cảm thấy rất bực mình và mệt mỏi. Trước đây khi yêu nhau, anh cũng nào cũng tươm tất, sạch sẽ gọn gàng, nhưng khi cưới về thì khác hẳn.